Cặp đôi trong bộ phim nổi tiếng "Hoàn châu cách cách"
Cặp đôi trong bộ phim nổi tiếng "Hoàn châu cách cách"
Phim truyền hình Thái Lan luôn gây sốt: Lý do của sự thành công
Phim truyền hình Thái Lan luôn gây sốt: Lý do của sự thành công
Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013
Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013
10:01
Unknown
Là một xứ sở rộng lớn nên nền điện ảnh Hoa ngữ cũng phát triển rộng rãi và vô cùng đa dạng.
Đến nay, Hoa ngữ đã trở thành thị trường điện ảnh
lớn thứ hai thế giới và tất nhiên đứng đầu châu Á. Dưới sự sáng tạo
tuyệt vời của các nhà làm phim, nơi đây cũng sản sinh ra rất nhiều trào
lưu điện ảnh độc đáo. Không thể phủ nhận các trào lưu này đóng góp một
phần không nhỏ vào sự phát triển hùng mạnh của điện ảnh Hoa ngữ.
1. Xuyên không (vượt thời gian)
Đây là một trong những trào lưu đình đám nhất màn ảnh Hoa ngữ trong
giai đoạn 2011 – 2012. Tuy đã xuất hiện từ khá lâu rồi nhưng sau thành
công của Cung – tỏa tâm ngọc đầu năm 2011 thì trào lưu này mới thực sự
bùng nổ. Hàng loạt các chuyện tình vượt thời gian được các nhà làm phim
sáng tạo ra và cực kỳ thành công như: Bộ bộ kinh tâm, Thời không địa
đạo, Cứu binh vượt thời gian…
Cung tỏa tâm ngọc
Bộ bộ kinh tâm
Với hình thức xuyên không này, các nhà làm phim dễ dàng lồng ghép hai
bối cảnh cổ trang và hiện đại vào trong cùng một bộ phim. Những bỡ ngỡ,
ngạc nhiên và các tình huống dở khóc dở cười của nhân vật chính khi đến
môi trường hoàn toàn khác lạ cũng chính là điểm thú vị nhất trong phim.
Thêm vào đó, yếu tố vượt thời gian càng khiến cho tình yêu của hai nhân
vật chính thêm thần kỳ, đặc biệt. Làn sóng của trào lưu này đã nhanh
chóng lan rộng sang màn ảnh nhỏ Hàn Quốc và “gây bão” suốt năm 2012.
Đáng tiếc, trào lưu đình đám này hiện đã bị cấm ở Trung Quốc.
2. Remake (Làm lại phim)
Nếu như các bộ phim thông thường phải mất nhiều thời gian quảng bá,
tuyên truyền mới gây được chú ý thì những bộ phim thuộc trào lưu remake
lại dễ dàng được để ý ngay từ khi “thai nghén”. Bởi hầu hết những bộ
phim này đều được “dựa hơi” từ tác phẩm cũ hết sức đình đám. Tuy nhiên,
lựa chọn theo trào lưu này cũng là thách thức rất lớn với các nhà làm
phim và diễn viên bởi phiên bản cũ đã là cái bóng quá lớn khó lòng vượt
qua được.
Tân Hoàn Châu Cách Cách
Giai đoạn từ 2010 đến nay, trào lưu làm lại phim đột nhiên phát triển
cực kỳ mạnh mẽ ở thị trường Hoa ngữ. “Cơn sóng” này chia làm hai ngả
riêng biệt: Remake các tác phẩm kinh điển và remake các tác phẩm nước
ngoài (chủ yếu là phim Hàn Quốc). Hàng loạt các tác phẩm kinh điển một
thời như: Tứ đại kỳ thư (Tây Du Ký, Tam Quốc Diễn Nghĩa, Thủy Hử, Hồng
Lâu Mộng), Hoàn Châu Cách Cách, các tác phẩm kiếp hiệp chuyển thể từ
tiểu thuyết Kim Dung (Thần điêu đại hiệp, Anh hùng xạ điêu, Tiếu ngạo
giang hồ, Thiên Long Bát Bộ…) đều được làm lại với phong cách hoàn toàn
mới. Trong khi đó, các nhà làm phim tình cảm cũng không dễ gì bỏ qua cho
những drama gây sốt của xứ sở kim chi như: Trái tim mùa thu, All about
Eve, Shining Inheritance, Secret Garden… Những tác phẩm remake này hầu
hết đều đạt rating cao sau khi lên sóng nhưng phần lớn vẫn đều phải
“hứng đá” từ người hâm mộ.
Thần điêu đại hiệp
3. Kết hợp Hoa – Hàn
Đây cũng không phải là một trào lưu xa lạ gì với màn ảnh Hoa ngữ, đặc
biệt là trong thời kỳ làn sóng Hallyu của Hàn phát triển mạnh như hiện
tại. Nếu như trước đây, các nhà làm phim Hoa ngữ hầu như chỉ “mượn” các
người đẹp xứ kim chi về cho bộ phim thêm hút khách thì bây giờ, “chiêu”
này lại được sử dụng rộng rãi như “chuyện thường ngày ở huyện”.
Secret Garden bản Trung
Khác với trước đây khi các mỹ nữ Hàn chỉ thích sang Trung về thời xưa
làm công chúa thì hiện tại các mỹ nam mỹ nữ Hàn lại đổ xô “Trung tiến”
để đóng phim thần tượng, đơn cử như hai chàng trai nhóm SuJu (Skip
Beat), Park Shin Hye (Chàng quản gia), Goo Hye Sun (Absolute Boyfriend),
Victoria f(x) (When Love Walked In), Kangta (Secret Garden), Siwon
(Fall in Love with You Again)… Không chỉ thế, các tác phẩm lớn cũng
không quên “mượn” sao Hàn để tăng mức độ nổi tiếng như: Dangerous
Liasons có Jang Dong Gun, Tân Thiên long bát bộ có Kim Ki Bum, 12 con
giáp có Kwon Sang Woo,Nhất đại tông sư có Song Hye Kyo… Trào lưu này xem
ra sẽ còn phát triển mạnh mẽ hơn nữa trong tương lai khi nền điện ảnh
các nước bắt đầu mở cửa để giao hòa với thế giới.
Nhất đại tông sư
Dangerous Liasons
4. Chuyển thể tiểu thuyết, truyện tranh
Cũng tương tự như trào lưu remake, các phim thuộc trào lưu chuyển thể
thường được chú ý ngay từ những ngày đầu “thai nghén” nhưng cũng phải
đối mặt với không ít thử thách. Chuyển thể từ những bộ truyện nổi tiếng
đã từng để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí độc giả nên các bộ phim
này thường được người hâm mộ dõi theo từng “đường đi nước bước”. Tuy
nhiên, để chuyển tải nguyên vẹn linh hồn của bộ truyện, các nhân vật
trong truyện, các tình tiết và bối cảnh truyện thực không hề đơn giản.
Các tác phẩm đã thành công từ trào lưu này nhiều vô kể nhưng thất bại
cũng không phải ít.
Tân Tây Du Ký
Skip Beat
Cả bốn tác phẩm chuyển thể từ “Tứ đại kỳ thư” Trung Quốc đều đã được
làm đi làm lại không biết bao nhiêu lần. Các tiểu thuyết kiếm hiệp của
nhà văn Kim Dung cũng là đề tài “béo bở” cho các nhà làm phim khai thác.
Rồi các tiểu thuyết ngôn tình ăn khách cũng nhanh chóng được chuyển thể
hàng loạt… Những bộ manga nổi tiếng cũng đều được chuyển thể thành phim
thần tượng vô cùng ăn khách như:Vườn sao băng, Định mệnh, Thơ
ngây, Hana Kimi, Romantic Princess, Skip Beat… Tuy nhiên, nếu như thể
loại manga đang dần “thất thế” trên màn ảnh thì các bộ phim chuyển thể
từ tiểu thuyết vẫn giữ được “phong độ”, thậm chí còn có xu hướng nở rộ
hơn trong giai đoạn 2012 – 2013.
Không kịp nói yêu em (tiểu thuyết)
Vườn sao băng
09:59
Unknown
Vu Chính và Châu Tinh Trì Cả hai đều từng bị cho là "tội đồ phá hoại" các tác phẩm nguyên tác và bị ném đá không thương tiếc.
Thành công từ phim Mỹ nhân đến phim Kiếm hiệp
Hiện cái tên Vu Chính đang nổi đình nổi đám trong giới điện ảnh Hoa ngữ không chỉ bởi anh là một nam diễn viên điển trai, đóng kịch giỏi, mà còn ở tài biên kịch, với hàng chục bộ phim truyền hình từng làm khuynh đảo các bảng xếp hạng phim của Trung Quốc thập niên những năm 2000 trở lại đây, đặc biệt là phim truyền hình cổ trang.
Đặc biệt, loạt phim về người đẹp được coi là sở trường của Vu Chính, đưa tên tuổi của anh cùng hàng loạt những diễn viên trẻ khác thành sao, như Mỹ nhân tâm kế, Cung tỏa trầm hương (2013), Mỹ nhân vô lệ/In Love with Power (2013)...
Hiện cái tên Vu Chính đang nổi đình nổi đám trong giới điện ảnh Hoa ngữ không chỉ bởi anh là một nam diễn viên điển trai, đóng kịch giỏi, mà còn ở tài biên kịch, với hàng chục bộ phim truyền hình từng làm khuynh đảo các bảng xếp hạng phim của Trung Quốc thập niên những năm 2000 trở lại đây, đặc biệt là phim truyền hình cổ trang.
Đặc biệt, loạt phim về người đẹp được coi là sở trường của Vu Chính, đưa tên tuổi của anh cùng hàng loạt những diễn viên trẻ khác thành sao, như Mỹ nhân tâm kế, Cung tỏa trầm hương (2013), Mỹ nhân vô lệ/In Love with Power (2013)...
Vu Chính đang bị "chụp mũ" là phá hoại, không tôn trọng nguyên tác... khi chuyển thể.
Những bộ phim trên về mỹ nhân của Vu Chính được yêu thích không chỉ ở Trung Quốc, Đài Loan, Hồng Kông mà nhiều nước trong khu vực như Đài Loan, Singapore, Thái Lan, Việt Nam...
Điểm chung của những bộ phim trên khiến Vu Chính gặt hái nhiều thành công, đó chính là yếu tố Đẹp, đúng như thể loại phim mà biên kịch gia hướng đến.
Thứ hai đó là đối tượng người xem mà Vu Chính nhắm đến là giới trẻ. Chính vì vậy, phim về người đẹp của Vu Chính mang lại cho người xem cảm giác mãn nhãn, từ hình ảnh, diễn viên, trang phục, góc máy, nội dung cốt truyện đều tỏa ra một chữ Đẹp.
Thứ ba, đó là việc Vu Chính không ngần ngại mời dàn diễn viên từ Trung Quốc đại lục, Hồng Kông và cả Đài Loan. Đây đều là những ngôi sao thu hút lượng người xem khổng lồ ở cả 3 thị trường phim khổng lồ của điện ảnh Hoa ngữ nói riêng và thị trường phim châu Á yêu điện ảnh Trung Quốc nói riêng.
Dàn diễn viên trẻ đẹp luôn là yếu tố được Vu Chính chú ý để hút khán giả, kể cả đó là những mỹ nhân chưa có thành tích nổi bật.
Trong Mỹ nhân tâm kế (2009), ngoài Lâm Tâm Như khi đó đã trở thành ngôi sao sáng giá của điện ảnh Hoa ngữ, "Tứ đại Hoa đán TVB" Hồ Hạnh Nhi được biết đến với ngôi vị Hoa hậu Hồng Kông, những cô gái trẻ như Tôn Phi Phi, Dương Mịch, Thích Vy, Vương Lệ Khôn, Cống Mễ... khi đó vẫn chỉ là những nữ diễn viên gần như hoàn toàn mới mẻ và không mấy tên tuổi.
Dàn diễn viên trẻ, đẹp, trang phục đẹp
là một trong những yếu tố giúp phim đề tài "mỹ nhân" của Vu Chính thành công.
là một trong những yếu tố giúp phim đề tài "mỹ nhân" của Vu Chính thành công.
Ngoài ra, nhiều nam diễn viên trẻ cũng phất lên nhờ phim Vu Chính như Hà Thạnh Minh từng được biết đến qua vai Châu Á Phu trong Mỹ nhân tâm kế, Thầm Lưu Niên phim Đại a hoàn (2009), Cung Thiếu Hoa trong Quốc sắc thiên hương (2010), Tứ a ca phim Cung tỏa tâm ngọc, Bùi Thiếu Khanh phim Mỹ nhân thiên hạ,...
Hay hàng loạt những tên tuổi quen thuộc khác trong các phim của Vu Chính như Lưu Khải Uy, Trương Mông, Hồ Hạnh Nhi, Viên San San, Trần Kiều Ân, Dương Dung, Tôn Phi Phi, Bạch Băng, Triệu Lệ Dĩnh...
Trần Hiểu - "gà cưng" của Vu Chính trở thành gương mặt quen thuộc
trong các bộ phim của anh gần đây.
trong các bộ phim của anh gần đây.
Cải biên bị "ném đá" vì quá đà
Diễn viên đẹp, phục trang đẹp, cảnh quay đẹp... bấy nhiêu thôi có lẽ chưa đủ ở một thị trường phim cổ trang sôi động và cạnh tranh khốc liệt bậc nhất thế giới như ở Trung Quốc. Nội dung phim của Vu Chính cũng hướng đến vấn đề giới trẻ quan tâm, đó chính là tình yêu, tuổi trẻ, xuyên không (người ở tương lại trở về quá khứ). Những chủ đề trên được Vu Chính khai thác một cách triệt để, đặc biệt qua loạt phim Mỹ nhân tâm kế, Cung tỏa tâm ngọc...
Mới đây, Vu Chính thử sức với thể loại phim võ hiệp, đặc biệt là những bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết kiếm hiệp Kim Dung. Ngay từ bộ phim đầu tiên Tân tiếu ngạo giang hồ (2012), Vu Chính đã gặp không ít chỉ trích gay gắt của người hâm mộ tiểu thuyết Kim Dung nói chung, những người yêu mến Tiếu ngạo giang hồ nói riêng...
Lý do không phải Vu Chính đùng một cái chuyển từ thể loại phim người đẹp sang phim võ hiệp, mà chính ở việc kịch bản phim bị biên kịch gia này cải biên... quá tay.
Vu Chính mạnh tay sửa đổi nội dung so với nguyên tác, từ thay đổi giới tính nhân vật cho đến tuyến nhân vật, cụ thể là Đông Phương Bất Bại (Trần Kiều Ân) vốn là tuyến nhân vật phụ đã được nâng lên thành nhân vật chính.
Thậm chí quan hệ giữa Lệnh Hồ Xung (Hoắc Kiến Hoa) với thánh cô Nhậm Doanh Doanh (Viên San San) đã được chuyển đổi thành quan hệ giữa Lệnh Hồ Xung với Đông phương bất bại. Một chiêu mà khán giả gọi là "cưng phụ bỏ chính" của Vu Chính, hay chiêu lấy nữ phụ "đàn áp" nữ chính.
Tân Tiếu ngạo giang hồ bị "dội bom" vì độ cải biên được cho là quá tay của Vu Chính.
Quan hệ tình cảm giữa Đông Phương Bất Bại và Lệnh Hồ Xung,
nét mới gây tranh cãi trong Tân Tiếu ngạo giang hồ.
nét mới gây tranh cãi trong Tân Tiếu ngạo giang hồ.
Hơn nữa, phần phục trang trong Tân tiếu ngạo giang hồ cũng gặp không ít đàm tiếu khi bị cho rằng quá lòe loẹt, nhiều màu sắc khiến các nhân vật không khác những con vẹt trên phim.
Thế nhưng, có lẽ Vu Chính đã biết cách lợi dụng scandal, lợi dụng búa rìu dư luận để khiến phim của mình hầu như ngày nào cũng xuất hiện trên các mặt báo, diễn đàn mạng... dù theo hướng "bị chửi".
Kết quả là ai cũng muốn xem bằng được, để biết vì sao Tân tiếu ngạo giang hồ của Vu Chính lại bị "dìm hàng" và "ném đá" dữ dội đến mức vậy.
Và cuối cùng, thành công ngoài mong đợi khi những Hoắc Kiến Hoa, Trần Kiều Ân, Trần Hiểu... đã giúp thu hút người hâm mộ đến với Tân tiếu ngạo giang hồ. Không ít lời ngợi khen dành cho nhân vật Đông Phương Bất Bại vừa xinh đẹp, vừa đáng yêu của Trần Kiều Ân.
Lời ong tiếng ve, khen chê đủ cả
Thậm chí, đạo diễn Trương Kỷ Trung, người từng lão luyện với các bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết của Kim Dung như Thiên long bát bộ, Thần điêu đại hiệp... cũng từng bĩu môi dè bỉu sự cải biên quá tay của Vu Chính. Trương Kỷ Trung đốp chát khi cho rằng, Vu Chính không tôn trọng nguyên tác tiểu thuyết Kim Dung, phim của Vu Chính là "thứ vớ vẩn, không đáng xem", đồng thời cực lực phản đổi cách làm phim được cho là "cẩu thả", "mặt dày" của Vu Chính.
Trương Kỷ Trung cũng không ngồi im trước kịch bản cải biên của Vu Chính.
Mới đây nhất, Vu Chính tiếp tục khiến người hâm mộ tiểu thuyết Kim Dung sốt xình xịch với dự án phim Thần điêu đại hiệp. Ngay từ khi công bố dàn diễn viên cùng tạo hình nhân vật, vai nữ chính Tiểu Long Nữ của Trần Nghiên Hy đã bị cư dân mạng "chê đứng chê ngồi bởi quá... béo, giống với nhân vật hoạt hình như Na Tra hay Thủy thủ Mặt Trăng. Kịch bản phim còn được Vu Chính úp mở trên blog cá nhân khi tuyên bố gốc gác, lai lịch của những Lý Mạc Sầu (Trương Hinh Dư đóng), Tiểu Long Nữ là cáo chín đuôi sống ở cổ mộ...
Để tăng tính thuyết phục, Vu Chính còn chia sẻ những bức ảnh "Đệ nhất nữ thần gợi cảm" Trương Hinh Dư trong tạo hình cáo chín đuôi, vừa huyền ảo, ma mỵ nhưng cũng hết sức xinh đẹp, gợi cảm.
Tạo hình gây tranh cãi Tiểu Long Nữ của Trần Nghiên Hy (trái)
và Lý Mạc Sầu của Trương Hinh Dư trong Thần điêu đại hiệp.
và Lý Mạc Sầu của Trương Hinh Dư trong Thần điêu đại hiệp.
Bên cạnh những ý kiến phản đối cách cải biên của Vu Chính, không ít những lời ngợi khen dành cho kịch bản phim Tân tiếu ngạo giang hồ của anh. Trong đó đa số là ý kiến của các bạn trẻ. Họ nhận xét phim của Vu Chính thu hút người xem, kịch bản rất sáng tạo, ấn tượng, hay hơn hẳn so với các phiên bản cũ.
Ngay đến những lời nhận xét của bậc tiền bối như Trương Kỷ Trung, cư dân mạng đã lên tiếng đả kích đạo diễn Trương vì "ghen ăn tức ở". Họ cho rằng, bản thân Trương Kỷ Trung có quyền cải biên truyện của Kim Dung, như vậy Vu Chính cũng có quyền cải biên theo chủ ý. Nếu Kim Dung không cho phép, chắc chắn Vu Chính không thể tự ý cải biên đến mức bị coi là "tầm bậy tầm bạ", "vớ vẩn"...
Chuyên gia nói gì?
Theo nhận xét của nhà phê bình điện ảnh Lý Tinh Văn thì xu hướng làm phim truyền hình ngày nay đang hình thành cách làm “mỳ ăn liền” khá phổ biến. Còn đối với thể loại phim được chuyển thể từ các tác phẩm kinh điển lại chia thành hai loại: Một là làm tăng thêm cái đẹp từ nội dung nguyên tác và hai là phá hủy nội dung gốc.
“Các tiểu thuyết của Kim Dung vốn đã là một câu chuyện hoàn mỹ và hấp dẫn, đồng thời bao hàm ý nghĩa văn hóa trong đó. Tuy nhiên, bộ phim Tân Tiếu ngạo giang hồ của Vu Chính lại đang cố tình hủy hoại nguyên tác", ông Lý chia sẻ.
Vu Chính luôn bảo vệ kịch bản và tự hào về những gì đã thực hiện
qua những bộ phim từ trước đến nay.
qua những bộ phim từ trước đến nay.
Nhà phê bình điện ảnh Lý Tinh Văn đã không ngần ngại khi chỉ ra rằng, Tân Tiếu ngạo giang hồ đang góp phần phá hoại nguyên tác của Kim Dung.
Lý Tinh Văn còn cho biết thêm, những thay đổi và chỉnh sửa không mang giá trị sáng tạo mà chỉ thỏa mãn sở thích cá nhân, vì vậy theo nhà phê bình điện ảnh này thì những loại hình phim như thế là một sản phẩm thương mại của các doanh nghiệp làm phim có tính toán.
Về phía những người ủng hộ cách cải biên và sáng tạo kịch bản dựa trên nguyên tác, hiệu trưởng Vương Đa Thánh từ Viện Văn học Liêu Ninh cho biết, Tiếu ngạo giang hồ, Thần điêu đại hiệp, Anh hùng xạ điêu... của nhà văn Kim Dung đều được coi là những tác phẩm văn học, chứ không phải những ghi chép lịch sử. Việc một biên kịch có thể dựa vào tác phẩm văn học để tạo ra một tác phẩm điện ảnh theo ý riêng của họ, đó là một trong những quyền sáng tạo cơ bản nhất. Như vậy, cải biên là một quá trình sáng tạo, làm rõ lại vấn đề, cho dù có trung thành với nguyên tác bao nhiêu đi nữa thì cũng không thể tránh khỏi việc thêm thắt những tình huống từ thực tế đời sống vào kịch bản.
Kịch bản và tạo hình nhân vật trong Thần điêu đại hiệp của Vu Chính
đang gặp phải không ít chỉ trích gay gắt từ dư luận.
đang gặp phải không ít chỉ trích gay gắt từ dư luận.
Còn theo biên kịch gia Từ Quảng Thuận, phim truyền hình là một loại hình nghệ thuật đại chúng, biên kịch có thể viết chính kịch, cũng có thể viết thành hài kịch. Những tác phẩm kiếm hiệp của nhà văn Kim Dung càng không phải là chính sử, vì vậy, Vu Chính có thể thêm bớt những tình tiết tạo nên kịch tính theo ý thích cũng như thỏa thuận của biên kịch này với nhà văn Kim Dung (trong trường hợp ông còn sống, hoặc với con cháu của nhà văn nếu ông chẳng may qua đời). Biên kịch Từ tâm sự: "Những biên kịch và đạo diễn chúng tôi không thể chiều lòng tất cả đại đa số công chúng, mà phải dẫn đường cho khán giả”.
Với Châu Tinh Trì, Vu Chính chỉ là... muỗi
Khoan nói đến việc cải biên trong phim của Châu Tinh Trì, chỉ điểm qua một vài đạo diễn cũng có thể thấy mức độ cải biên của họ cũng từng bị khán giả "dội bom" kịch liệt như thế nào. Đơn cử trường hợp đạo diễn Trương Kỷ Trung, người từng hứng "rổ đá" với bộ phim truyền hình Tân Tây Du Ký (2011), trong đó một phần kịch bản bị chỉ trích gay gắt vì hàng loạt tình tiết đồng tính lệch lạc, như cảnh Tôn Ngộ Không thật (Ngô Việt) và Tôn Ngộ Không giả (tập phim Thật - giả Mỹ Hầu Vương) "khóa môi" nhau thắm thiết như đôi tình nhân thế kỷ 21.
Quan hệ tình cảm như vợ chồng giữa Ngộ Không và Đường Tăng
trong Tân Tây Du Ký của Trương Kỷ Trung.
trong Tân Tây Du Ký của Trương Kỷ Trung.
Biên kịch Đại Dung thậm chí còn biến mối quan hệ thầy-trò thiêng liêng giữa Đường Tăng (Nhiếp Viễn) và Tôn Ngộ Không thành quan hệ... phu - thê một cách lệch lạc. Đáng nói là hai nhân vật này đều mang giới tính nam, song Đường Tăng là vợ, Ngộ Không là chồng thì đúng là đồng tính mười mươi. Tân Tây Du Ký xuất hiện những tình tiết được cho là vô lý, lời thoại thô tục sặc mùi "văn hóa mạng", tạo hình nhân vật "ăn theo" phong cách Hollywood, kỹ xảo kém và nhiều nội dung phản cảm theo hướng "sex" và gây "sốc"... nhằm đạt mục đích thương mại.
Nhắc đến một nhân vật "lớn" hơn cả trong giới cải biên kịch, đó chính là trường hợp đạo diễn Châu Tinh Trì. Cũng với tác phẩm Đại thoại Tây Du - phiên bản mới của Tây Du Ký, Châu Tinh Trì đã giáng một "quả bom" vào những người bảo thủ, nhưng lại mở ra một cánh cửa mới cho thể loại phim hài nhảm mang đặc trưng Châu Tinh Trì. Có thể đơn cử về hình tượng nhân vật Tôn Ngộ Không được Châu Tinh Trì biến thành một hình tượng đa diện và phức tạp.
Chuyện tình cảm giữa Trí Tôn Bảo với Tử Hà tiên nữ trong Đại thoại tây du.
Tính cách nhân vật Tôn Ngộ Không trong Đại thoại Tây Du vừa tham lam và háo sắc, cư xử ngông cuồng không còn biết phép tắc. Hắn đã có hai hồng nhan tri kỷ lại còn muốn “qua lại” với Thiến Phiến công chúa (Bà La Sát) là vợ của Ngưu Ma Vương. Hắn sống không điều độ, chừng mực, có thể nói là yêu tính khó cải, khác xa với yêu cầu về hình tượng một nhân vật anh hùng bạo loạn, làm phản theo tư duy truyền thống.
Châu Tinh Trì còn cải biên hình tượng nhân vật Trư Bát Giới theo cách của chính ông. Không còn là một lão Trư tham lam, háo sắc, lười biếng như truyền thống mà là một con người đầy tình yêu thương. Đó là chuyện tình chung thủy của Bạch Cốt Tinh hay Bạch Tinh Tinh (Mạc Văn Úy đóng) suốt 500 năm dành cho Trí Tôn Bảo/Tôn Ngộ Không (Châu Tinh Trì đóng).
Bộ phim trên của Châu Tinh Trì mới đầu bị đả kích dữ dội, thế nhưng cuối cùng, Đại thoại Tây Du vẫn được yêu thích và tạo cơn sốt bởi đã mang lại tiếng cười đầy tình người, đầy tính nhân văn sâu sắc...
Ngộ Không và Đoạn tiểu thư cùng nhảy điệu hip hop trong Mối tình ngoại truyện.
Nụ hôn "bất ngờ" giữa Đường Huyền Trang (trái) và Đoạn tiểu thư.
Tương tự với bộ phim bom tấn Tây Du Ký: Mối tình ngoại truyện/Journey To The West: Conquering The Demons (2013) của Châu Tinh Trì gần đây nhất. Làn sóng phản đối, phê phán vẫn luôn rầm rộ như bất kỳ bộ phim cải biên nào trước và sau khi ra mắt công chúng. Những người phản đối cách làm phim Châu Tinh Trì cho rằng, kịch bản của ông đã phá vỡ hoàn toàn một tác phẩm lớn của Trung Quốc. Không thể có chuyện Đường Tăng Huyền Trang (Văn Chương đóng) vốn chỉ là một pháp sư trừ ma diệt quái, chân yếu tay mềm, đem lòng thầm thương trộm nhớ một nữ pháp sư Đoạn tiểu thư (Thư Kỳ). Hay hoạt cảnh Ngộ Không (Hoàng Bột), và Đoạn tiểu thư cùng nhảy điệu hip hop...
Đó là một phần nội dung kịch bản đã được biến tấu so với nguyên tác. Về tạo hình, Châu Tinh Trì tiếp tục đột phá với cách biến các nhân vật vốn trở thành huyền thoại như Ngộ Không, Đường Tăng, Sa Tăng hay Trư Bát Giới, trở thành những nhân vật quần áo rách rưới không khác những "bang chủ cái bang". Lời thoại quá hiện đại và ảnh hưởng từ ngôn ngữ mạng.
Tuy vậy, những người yêu mến phim Châu Tinh Trì và cả những người tìm đến một dạng phim thuần tính giải trí, vẫn dành tình yêu mến cho bộ phim. Kết quả là phim thành công vang dội khi mang về 1,273 tỷ NDT (197 triệu USD), trở thành tác phẩm điện ảnh ăn khách nhất điện ảnh Hoa ngữ. Ngay đạo diễn đoạt giải Oscar Lý An cho rằng sức hấp dẫn của Tây du ký: Mối tình ngoại truyện chính nhờ vào những sáng tạo "không đụng hàng" của Châu Tinh Trì, song đó là "sự sáng tạo của trẻ con, thích gì làm nấy, muốn gì nói nấy".
Châu Tinh Trì dẫn đầu về sức sáng tạo về cải biên nguyên tác trong điện ảnh.
Dù khen hay chê, nhưng cũng phải công nhận vào tài năng của những biên kịch và đạo diễn như Vu Chính, Châu Tinh Trì hay Trương Kỷ Trung. Chính những sáng tạo của họ đã góp phần tạo nên bộ mặt phong phú và đa dạng cho điện ảnh Hoa ngữ nói riêng và điện ảnh châu Á nói chung. Sáng tạo trong điện ảnh là không giới hạn, đặc biệt việc cải biên từ một tác phẩm văn học càng cho phép các nhà làm phim chứng tỏ tài biến hóa trong cách tạo nhân vật, tạo tình tiết, nội dung cũng như bố cục phim, sao cho thật kịch tính nhưng vẫn đảm bảo thu hút người xem - yếu tố đầu tiên của một bộ phim trong thời đại ngày nay. Bởi phim làm ra là để phục vụ nhu cầu khán giả.
Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013
08:38
Unknown
Cha đẻ" của "Thần điêu đại hiệp" thừa nhận ông xây dựng các nhân vật nữ của mình đều là tuyệt sắc giai nhân, vì ông thích phụ nữ đẹp, và "yêu" luôn các nhân vật nữ này.
Nhà văn võ hiệp danh tiếng Kim Dung.
Nuôi giấc mơ viết truyện võ hiệp từ thuở 13
Cũng như nữ văn sĩ Đài Loan Quỳnh Dao, tiểu thuyết của Kim Dung có mặt khắp nơi, là tác phẩm “gối đầu giường” của độc giả nhiều thế hệ người Hoa trên khắp thế giới. Song truyện Kim Dung không chỉ đọc giải trí, mà từ lâu chúng đã trở thành “đối tượng văn học” để nghiên cứu như một dòng văn học chính thống với tên gọi “Kim học”.
Kim Dung chỉ là bút danh, còn tên thật của ông là Tra Lương Dung, sinh năm 1924 tại thị trấn Viên Hoa, huyện hải Ninh, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc. Từ năm lên 8, cậu bé Tra Lương Dung đã có dịp tiếp xúc với tiểu thuyết võ hiệp, để rồi nuôi dưỡng niềm đam mê lớn - sáng tác truyện võ hiệp. Tuy nhiên, mãi đến năm 1955, khi bước sang tuổi 31, Tra Lương Dung mới thực hiện được giấc mơ của mình với tác phẩm đầu tay Thư kiếm ân cừu lục. Bút danh Kim Dung cũng xuất hiện từ đấy.
Tiểu thuyết Thư kiếm ân cừu lục đăng nhiều kỳ trên nhật báo Buổi chiều mới Hong Kong, rất được độc giả yêu thích. Đó là động lực khiến Kim Dung quyết tâm lao vào sáng tác truyện võ hiệp, liên tiếp cho ra đời những tác phẩm “để đời” sau này.
Cảnh trong phim Lộc đỉnh ký với vai Vi Tiểu Bảo do Huỳnh Hiểu Minh đảm nhận.
1961 có lẽ là năm sung sức nhất của Kim Dung khi ông tung ra đến ba tác phẩm trên Minh báo: Ỷ thiên đồ long ký, Uyên ương đao và Bạch mã khiếu tây phong. Là “báo nhà”, vì vậy mà độc giả Minh báo luôn được Kim Dung ưu ái nên năm 1963, ông đã chọn giới thiệu Thiên long bát bộ, ngoài ra còn bán bản quyền cho báo Đông Nam Á tiểu thuyết Liên thành quyết.
Năm 1965, Minh báo ra phụ trương Nguyệt san Minh báo, được Kim Dung “câu khách” bằng tiểu thuyết Hiệp khách hành. Sang đến năm 1967, Minh báo phát hành thêm tuần báo, đăng độc quyền tác phẩm Tiếu ngạo giang hồ. Và năm 1972, sau khi hoàn thành Lộc đỉnh ký, Kim Dung quyết định gác bút, không viết truyện võ hiệp nữa.
Trong gần 20 năm sáng tác tiểu thuyết võ hiệp, Kim Dung đã cho ra đời 15 bộ, trong đó có 14 bộ truyện dài và 1 tập truyện ngắn. Mặc dù không phải tác phẩm nào cũng ăn khách nhưng giờ đây, khi nhắc đến Kim Dung là người ta nghĩ ngay đến “truyện võ hiệp”. Hơn thế nữa, tên tuổi của ông luôn gắn liền với những tác phẩm điện ảnh - truyền hình võ hiệp nổi tiếng, quen thuộc dù trước cũng như sau ông còn nhiều cây viết khác như Cổ Long, Ôn Thoại Ân… cũng đình đám không kém.
Trương Trí Lâm (vai Quách Tĩnh), Chu Ân (vai Hoàng Dung) và Lưu Đan
(vai Hồng Thất Công) Cảnh trong phim Anh hùng xạ điêu.
Ngay từ lúc tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung đang thu hút độc giả trên mặt báo thì các nhà làm phim của điện ảnh Hong Kong đã tranh nhau đưa lên màn ảnh rộng. Tuy nhiên, phim Kim Dung chỉ thật sự tạo thành “hiện tượng” khi xuất hiện trên màn ảnh nhỏ. Có thể nói, chính những tác phẩm của Kim Dung đã góp phần hình thành nên “giai đoạn hoàng kim” của phim truyền hình Hong Kong thập niên 70-80 của thế kỷ trước.
Đài truyền hình Giai thị có công “khai pháo” cho dòng phim truyền hình Kim Dung khi chuyển thể tiểu thuyết Anh hùng xạ điêu vào năm 1975. Và từ đó đến nay, 12 trong số 14 bộ truyện dài của ông liên tục “leo lên” màn ảnh nhỏ với nhiều bản dựng khác nhau: Thư kiếm ân cừu lục 7 lần, Anh hùng xạ điêu 9 lần, Ỷ thiên đồ long ký 7 lần, Thần điêu đại hiệp 8 lần (tính cả phiên bản Vu Chính đang thực hiện), Thiên long bát bộ 5 lần; Tiếu ngạo giang hồ 7 lần, Lộc đỉnh ký 6 lần; Tuyết sơn phi hồ 5 lần, Hiệp khách hành 4 lần, Liên thành quyết 2 lần, Phi hồ ngoại truyện 5 lần và Bích huyết kiếm 5 lần. Riêng 2 tác phẩm Uyên ương đao và Bạch mã khiếu tây phong chỉ xuất hiện trên màn ảnh rộng.
Trước đây, phim võ hiệp ở Trung Quốc bị xem là “rẻ tiền” nhưng từ năm 1999, sau khi Đài truyền hình Trung ương Trung Quốc thực hiện bộ phim Tiếu ngạo giang hồ thì thị trường rộng lớn này đã bùng lên trào lưu “nhà nhà làm phim võ hiệp”, đặc biệt là dựng lại những tác phẩm của nhà văn Kim Dung. Người có công hình thành dòng phim võ hiệp Trung Quốc chính là nhà sản xuất Trương Kỷ Trung. Ông đã giới thiệu đến công chúng Đại Lục nhiều tác phẩm ấn tượng, như Tiếu ngạo giang hồ, Thiên long bát bộ, Anh hùng xạ điêu, Thần điêu đại hiệp, Lộc đỉnh ký, Bích huyết kiếm…
Lữ Tụng Hiền (vai Lệnh Hồ Xung) và Lương Bội Linh (vai Nhậm Doanh Doanh)
trong phim Tiếu ngạo giang hồ.
Tuy lên tiếng than thở mãi về số phận long đong của những đứa con tinh thần của mình, song trước những lời đề nghị quá chân thành của giới làm phim, Kim Dung đành phải tiếp tục “gửi con vào nhà trẻ”. Ông bảo: “Ai làm tốt thì tôi lấy ít tiền tác quyền, còn ai làm ẩu thì tôi không bớt cho một xu”.
Cặp Dương Quá (Cổ Thiên Lạc đóng) - Tiểu Long Nữ (Lý Nhược Đồng đóng)
trong phim Thần điêu đại hiệp.
Đọc truyện Kim Dung hay xem phim Kim Dung, người ta nghĩ rằng ông phải là một “võ lâm cao thủ”, “võ nghệ đầy mình”. Bởi ngoài anh chàng thái giám dỏm Vi Tiểu Bảo (Lộc đỉnh ký), tất cả những nhân vật nam chính trong tác phẩm của ông đều là “đại hiệp”, “hiệp khách” như Dương Quá (Thần điêu đại hiệp), Quách Tĩnh (Anh hùng xạ điêu), Viên Thừa Chí (Bích huyết kiếm), Lệnh Hồ Xung (Tiếu ngạo giang hồ), Thạch Phá Thiên (Hiệp khách hành), Địch Vân Đại (Liên thành quyết), Kiều Phong (Thiên long bát bộ), Trương Vô Kỵ (Ỷ thiên đồ long ký), Trần Gia Lạc (Thư kiếm ân cừu lục)…
Trong một cuộc gặp gỡ với sinh viên Trung Quốc, khi được đặt câu hỏi: “Nhiều người đọc truyện của ông đều nghĩ rằng ông rất giỏi võ, có đúng thế không?”, Kim Dung hóm hỉnh trả lời: “Tôi chỉ biết một chút võ công thôi nhưng chủ yếu là lý luận chứ không thể… đánh người. Cũng giống như bóng đá vậy, tôi không biết đá cũng chẳng biết huấn luyện, song khi xem một trận đấu tôi có thể biết nó hay hay dở. Tất cả những chiêu thức võ công trong các tác phẩm của tôi đều do tôi… tưởng tượng ra”.
Cảnh trong phim Thiên long bát bộ 2013.
Năm nay, Kim Dung đã gần 90 nhưng ông vẫn thường được mời đi diễn thuyết, trò chuyện, trao đổi về những tác phẩm của mình. Dưới mắt độc giả say mê truyện võ hiệp và khán giả yêu thích phim võ hiệp, Kim Dung là người đã tạo nên những huyền thoại võ lâm và là “đại hiệp” của những “đại hiệp” mà ông tạo ra.
08:38
Unknown
Việc " Thất sủng " này do nhiều nguyên nhân khác nhau dẫn tới, quan trọng nhất vẫn là thị hiếu công chúng.
Việc một bộ phim được trình chiếu trên các đài
truyền hình đem tới những cái lợi cho cộng đồng fan như có dịp để bàn
tán, độ phủ sóng tới mọi nhà nên phim được nhiều khán giả biết tới hơn,
đồng thời cảm giác vừa xem phim cùng gia đình vừa bàn luận hay vô lớp,
công ty tranh luận cùng bạn bè, đồng nghiệp vẫn thú vị hơn xem trên
mạng.
Với
sự phổ biến của các phim Trung Quốc, Hàn Quốc, Thái Lan... tràn ngập
màn ảnh nhỏ thời gian qua, nhiều khán giả giật mình khi không thấy các
phim phương Tây như Mỹ, Anh hay phim Nhật xuất hiện trên màn ảnh nhỏ,
dẫn tới sự "khát" các phim thuộc những nước này.
Phí bản quyền cao - Quá dài do chiếu theo mùa
Đây có thể được coi là nguyên do quan trọng nhất cho việc vắng bóng phim Mỹ, Nhật trên màn ảnh nhỏ. Với phim Nhật, số tập thường rất ít (9-11 tập) và với cùng số tiền mua bản quyền phim Nhật, nhà đài có thể mua bản quyền các phim Trung, Hàn với giá cả rẻ hơn rất nhiều. Cộng thêm một số đòi hỏi tùy vào "cảm hứng" từ phía đối tác như phim phải được lồng tiếng, chỉ được chiếu 1 lần,... dẫn tới việc thà không mua còn hơn bỏ tiền mua của nhà đài. Hơn nữa các đài truyền hình tại Việt Nam hiện nay đều là miễn phí, họ chỉ có thể kiếm lợi nhuận qua quảng cáo, phim càng dài tập càng hấp dẫn thì quảng cáo càng tốt. Phim càng mới thì bản quyền càng cao, trong khi với phim Hàn, Trung thì chỉ cần 5 tới 6 tháng phí bản quyền phim sẽ giảm nhiều. Vì vậy dù muốn dù không thì phim Nhật không phải là mảnh đất màu mỡ để khai thác.
Với phim Mỹ, tiền bản quyền cũng khá cao. Tuy nhiên, đa số các phim theo series của Mỹ đều hấp dẫn và thu hút khán giả nên nhà đài vẫn có khả năng mua bản quyền nếu phim không quá kéo dài. 1 series của Mỹ thường kéo dài qua nhiều năm, mỗi năm làm 1 season (mùa). Như Charmed (Phép thuật) kéo dài 8 mùa hay Friends tới 10 mùa và với tiền bản quyền nhân theo mùa như vậy thì dù muốn dù không, nhà đài vẫn ngậm ngùi cho qua, trừ khi có tài trợ "ôm thầu" hết hoặc phim có ít mùa như Prison Break vừa qua.
Dàn diễn viên lạ lẫm và không theo 'chuẩn Việt Nam'
Với sự quen thuộc của phim TVB từ hệ thống video gia đình trước đó, hay sự tràn ngập phim Hàn và Trung trên màn ảnh nhỏ cùng cách làm phim dễ coi, dễ nhớ và dàn diễn viên trẻ trung, bắt mắt thì với phim Nhật và phim Mỹ, khán giả lại không mấy mặn mà. Vẻ đẹp diễn viên của Nhật không thuộc dạng thu hút ngay từ vẻ ngoài như Hàn, mà ngược lại khán giả phải coi hết bộ phim để thấy được rằng diễn viên được chọn theo vai chứ không phải do danh tiếng hay ngoại hình.
Phim Mỹ đa số là các anh chàng, cô nàng vai u thịt bắp, dù đẹp trai xinh gái tự nhiên không qua dao kéo thì với khán giả Việt Nam lại quá "đồ sộ. Khán giả nữ đa phần họ thích vẻ thư sinh trên khuôn mặt nên vì thế mà phim Hàn, Thái đáp ứng được tiêu chuẩn của họ hơn là phim Mỹ. Ngoài ra lối sống và tập quán của Tây khác xa với phương Đông cũng dẫn tới rào cản.
Ngoài ra, với độ phủ sóng của các diễn viên nổi tiếng của Nhật hay Mỹ với khán giả không cao nên khán giả ít quen thuộc so với phim Hàn. Họ có thể nhớ So Ji Sub, Jang Dong Gun, Km Tae Hee, Triệu Vy, Lâm Tâm Như chứ ít khi biết Yuji Oda, Honami Suzuki, Tomohisa Yamashita, Jod Radnor, Neil Patrick Harris" là ai.
Nội dung kén khán giả và bị cắt bớt
Nội dung của các phim Mỹ và Nhật đều đa dạng và phong phú. Tuy nhiên, với phim Nhật bị giới hạn số tập ngắn, không kéo dài lê thê nên nội dung rất cô đọng và phải xem kỹ phim hay tập trung theo dõi và liên kết với các tập trước đó thì khán giả mới hiểu được tổng thể bộ phim, còn không thì sẽ gây khó hiểu. Điều này cũng tương tự với phim Mỹ, dù rằng thường trong 1 mùa chỉ có vài tập chính chủ chốt và các tập còn lại thì không chặt về nội dung liên quan. Trong khi phim Hàn và Trung thì nội dung kéo dài, đa phần dễ hiểu và dễ theo dõi.
Mức độ bạo lực, có cảnh nóng và nội dung nhiều khi không phù hợp với thuần phong mỹ tục Việt Nam cũng là rào cản cho các nhà đài. Như bộ Prison Break, nếu theo dõi bản chiếu trên tivi và bản gốc trên mạng sẽ thấy các cảnh đẫm bạo lực, máu me đều bị cắt, hay những từ ngữ thô tục đều được dịch nhẹ đi. Hay bộ Charmed (Phép thuật) cũng cắt bỏ các cảnh nóng không thương tiếc. Điều này dẫn tới việc khán giả đã xem trên mạng, nay xem trên tivi không hài lòng, dù rằng nhà đài có lý do riêng của họ.
Đây chỉ là một số nguyên nhân chính dẫn tới việc màn ảnh nhỏ "vắng bóng" phim Nhật và Mỹ, vẫn còn lượng lớn khán giả có nhu cầu muốn theo dõi phim các nước này và hy vọng rằng trong tương lai gần, các phim này sẽ phổ biến hơn, tạo nên sự đa dạng trong lựa chọn phim cho các "tín đồ phim ảnh".
Phí bản quyền cao - Quá dài do chiếu theo mùa
Đây có thể được coi là nguyên do quan trọng nhất cho việc vắng bóng phim Mỹ, Nhật trên màn ảnh nhỏ. Với phim Nhật, số tập thường rất ít (9-11 tập) và với cùng số tiền mua bản quyền phim Nhật, nhà đài có thể mua bản quyền các phim Trung, Hàn với giá cả rẻ hơn rất nhiều. Cộng thêm một số đòi hỏi tùy vào "cảm hứng" từ phía đối tác như phim phải được lồng tiếng, chỉ được chiếu 1 lần,... dẫn tới việc thà không mua còn hơn bỏ tiền mua của nhà đài. Hơn nữa các đài truyền hình tại Việt Nam hiện nay đều là miễn phí, họ chỉ có thể kiếm lợi nhuận qua quảng cáo, phim càng dài tập càng hấp dẫn thì quảng cáo càng tốt. Phim càng mới thì bản quyền càng cao, trong khi với phim Hàn, Trung thì chỉ cần 5 tới 6 tháng phí bản quyền phim sẽ giảm nhiều. Vì vậy dù muốn dù không thì phim Nhật không phải là mảnh đất màu mỡ để khai thác.
Với phim Mỹ, tiền bản quyền cũng khá cao. Tuy nhiên, đa số các phim theo series của Mỹ đều hấp dẫn và thu hút khán giả nên nhà đài vẫn có khả năng mua bản quyền nếu phim không quá kéo dài. 1 series của Mỹ thường kéo dài qua nhiều năm, mỗi năm làm 1 season (mùa). Như Charmed (Phép thuật) kéo dài 8 mùa hay Friends tới 10 mùa và với tiền bản quyền nhân theo mùa như vậy thì dù muốn dù không, nhà đài vẫn ngậm ngùi cho qua, trừ khi có tài trợ "ôm thầu" hết hoặc phim có ít mùa như Prison Break vừa qua.
Dàn diễn viên lạ lẫm và không theo 'chuẩn Việt Nam'
Với sự quen thuộc của phim TVB từ hệ thống video gia đình trước đó, hay sự tràn ngập phim Hàn và Trung trên màn ảnh nhỏ cùng cách làm phim dễ coi, dễ nhớ và dàn diễn viên trẻ trung, bắt mắt thì với phim Nhật và phim Mỹ, khán giả lại không mấy mặn mà. Vẻ đẹp diễn viên của Nhật không thuộc dạng thu hút ngay từ vẻ ngoài như Hàn, mà ngược lại khán giả phải coi hết bộ phim để thấy được rằng diễn viên được chọn theo vai chứ không phải do danh tiếng hay ngoại hình.
Phim Mỹ đa số là các anh chàng, cô nàng vai u thịt bắp, dù đẹp trai xinh gái tự nhiên không qua dao kéo thì với khán giả Việt Nam lại quá "đồ sộ. Khán giả nữ đa phần họ thích vẻ thư sinh trên khuôn mặt nên vì thế mà phim Hàn, Thái đáp ứng được tiêu chuẩn của họ hơn là phim Mỹ. Ngoài ra lối sống và tập quán của Tây khác xa với phương Đông cũng dẫn tới rào cản.
Ngoài ra, với độ phủ sóng của các diễn viên nổi tiếng của Nhật hay Mỹ với khán giả không cao nên khán giả ít quen thuộc so với phim Hàn. Họ có thể nhớ So Ji Sub, Jang Dong Gun, Km Tae Hee, Triệu Vy, Lâm Tâm Như chứ ít khi biết Yuji Oda, Honami Suzuki, Tomohisa Yamashita, Jod Radnor, Neil Patrick Harris" là ai.
Nội dung kén khán giả và bị cắt bớt
Nội dung của các phim Mỹ và Nhật đều đa dạng và phong phú. Tuy nhiên, với phim Nhật bị giới hạn số tập ngắn, không kéo dài lê thê nên nội dung rất cô đọng và phải xem kỹ phim hay tập trung theo dõi và liên kết với các tập trước đó thì khán giả mới hiểu được tổng thể bộ phim, còn không thì sẽ gây khó hiểu. Điều này cũng tương tự với phim Mỹ, dù rằng thường trong 1 mùa chỉ có vài tập chính chủ chốt và các tập còn lại thì không chặt về nội dung liên quan. Trong khi phim Hàn và Trung thì nội dung kéo dài, đa phần dễ hiểu và dễ theo dõi.
Mức độ bạo lực, có cảnh nóng và nội dung nhiều khi không phù hợp với thuần phong mỹ tục Việt Nam cũng là rào cản cho các nhà đài. Như bộ Prison Break, nếu theo dõi bản chiếu trên tivi và bản gốc trên mạng sẽ thấy các cảnh đẫm bạo lực, máu me đều bị cắt, hay những từ ngữ thô tục đều được dịch nhẹ đi. Hay bộ Charmed (Phép thuật) cũng cắt bỏ các cảnh nóng không thương tiếc. Điều này dẫn tới việc khán giả đã xem trên mạng, nay xem trên tivi không hài lòng, dù rằng nhà đài có lý do riêng của họ.
Đây chỉ là một số nguyên nhân chính dẫn tới việc màn ảnh nhỏ "vắng bóng" phim Nhật và Mỹ, vẫn còn lượng lớn khán giả có nhu cầu muốn theo dõi phim các nước này và hy vọng rằng trong tương lai gần, các phim này sẽ phổ biến hơn, tạo nên sự đa dạng trong lựa chọn phim cho các "tín đồ phim ảnh".
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)